Hai ngày sau, vào buổi chiều tà, tà dương nhuộm đỏ Thiên Cương Cung.
Chu Kỷ Niên đang đả tọa nhập định trong đại điện, bỗng nhiên sắc mặt đại biến, chợt mở mắt.
Đôi mắt hắn tinh quang bắn ra, đại điện tối tăm sáng bừng lên.
Hắn như một chiếc lông vũ bay ra khỏi đại điện, đến đỉnh núi, đứng bên vách núi nhìn về phía Vấn Thiên Tông, sắc mặt nghiêm nghị.




